Skip Ribbon Commands
Skip to main content

Chính trị

Chào mừng quý vị đến với Cổng thông tin điện tử Đảng bộ tỉnh An Giang!
Chính trị
Thứ 2, Ngày 20/11/2023, 07:00
“Ngàn năm, làm sao đếm hết công ơn người Thầy”
Cỡ chữ: Font size: Giảm (A-) Mặc định (A) Tăng (A+)
20/11/2023 | Ngọc Hân

(TUAG)- Những ngày cuối tháng 11- những ngày đầu Đông gió se se lạnh. Đâu đó vang lên bài hát "Người Thầy" của tác giả Nguyễn Nhất Huy. Bài hát với giai điệu và ca từ tha thiết, chân tình, giàu hình ảnh như một câu chuyện kể. Bài hát làm ai trong chúng ta cũng gợi nhớ về với những ký ức xa xưa về hình ảnh người Thầy, người Cô của chính mình "lặng lẽ đi về sớm trưa. Từng ngày giọt mồ hôi rơi nhẹ trang giấy", với đầy những cung bậc cảm xúc.

Ngay-nhagiao-vn-1.jpg 

Dạy học là một thiên chức đạo đức, vì nó cố gắng phát triển không chỉ sự hiểu biết, mà còn là sự tận tụy trong phụng sự, định hình không chỉ tri thức mà cả ý chí, nuôi dưỡng cả trí tuệ và tâm hồn của học sinh. Dạy học là tạo dựng tương lai. Giáo dục để tạo ra một con người toàn diện và có khả năng phát triển thiên hướng bản thân. Biết rằng, những mỹ từ cao nhã về người thầy không phải đúng cho tất cả, không phải người thầy nào cũng là ngôi sao sáng, nhưng tổng thể họ đã dành thời gian, tâm thức, trí tuệ và tình yêu thương, thậm chí cả mạng sống của mình cho các thế hệ học trò.

Hôm nay, mỗi người trong chúng ta khi lớn lên có những công việc khác nhau, quay trong guồng quay cuộc sống, nhưng nếu chúng ta không có những ước mơ được gieo vào sau bài giảng của thầy cô, không có những khát khao ẩn sâu sau trang sách, không có những vùng trời xa lạ mà thầy cô mang đến để đi tìm, chắc tôi, chúng ta đã không đi qua được chặng đường có lắm gian nan.

Một cái cây lớn khởi đầu từ cái mầm nhỏ. Mấy ai có thể thành công, đi suốt cuộc đời mà không có người thầy, người cô dẫn lối. Lời giảng của thầy cô vẫn mãi văng vẳng trong hồi ức tuổi thơ của tôi và của nhiều người. Những nụ cười rạng rỡ trên môi khi thấy học trò của mình đạt điểm cao, có nhiều thành tích tốt trong học tập, đang dần trưởng thành theo năm tháng. Những giọt nước mắt đượm buồn khi thấy học sinh bị điểm kém, không nghe lời, lười học,… Tất cả đều là tâm huyết, là tình yêu trọn vẹn đối với nghề của thầy cô kính yêu.

Một bác sĩ có thể mổ tim để cứu một đứa trẻ, nhưng người thầy có thể chạm đến đáy sâu con tim của trẻ, đánh thức những khát vọng diệu kỳ nhất trong hồn trẻ. Mục đích cuối cùng của giáo dục, của thầy cô giáo là kiến thức, là tính trung thực và lòng vị tha. Hãy hình dung, nếu không có nhà trường, không có thầy cô, thì cùng lắm ta chỉ biết cha mẹ, ông bà, còn ngoài đời thì lạ lẫm biết bao! Tất cả chúng ta lớn lên từ tình thương và trách nhiệm, từ bao dung và chân thật của thầy cô.

Thật thiêng liêng, trân quý biết bao những nhà giáo chỉ cho mà không bận lòng nghĩ đến nhận; là con ong chăm chỉ trải qua vạn kiếp ong bay để đem cho đời mật ngọt; là cây thân mộc vươn mình trong nắng gió, đem đến cho đời bóng mát.

Cogiao-hocsinh-ngay22-11a.jpg

Cuộc sống có biết bao biến đổi thăng trầm nhưng sẽ chẳng bao giờ có thể làm phai mờ đi tình cảm của người thầy, người cô dành cho học sinh thân yêu, và ngược lại  là tình cảm ấy thiêng liêng của các thế hệ học trò dành cho thầy, cô của mình.

Có ai đó đã nói rằng: "Hãy cảm ơn ngọn đèn vì ánh sáng của nó nhưng đừng quên người cầm đèn đang đứng trong bóng đêm". Thầy cô là những người cầm ngọn đèn bất diệt của tri thức, trí tuệ soi sáng con đường tương lai cho tôi/ chúng ta, chắp cánh cho những ước mơ bay cao, bay xa.

Và ai ơi, giữa cuộc sống hối hả thiên chức của thầy, cô giáo vẫn ngàn năm cao quý lắm. Xin đừng nghĩ đơn thuần vì miếng cơm manh áo mà những người thầy, cô giáo đã chọn và ở lại với nghề giáo cao quý; hãy sẻ chia những lo toan quá đỗi đời thường mà thầy cô phải dốc tâm, dốc sức cho nó. Một mình ngành Giáo dục và chỉ riêng đội ngũ thầy cô giáo sẽ không làm được tất cả. Hãy chung tay bằng hành động cụ thể và trách nhiệm vì một nền giáo dục tiến bộ và tậm sâu trong trái tim mỗi người hãy dành sự tri ân đến thầy, cô giáo.

Thầy cô ơi! "Dù năm tháng vô tình trôi mãi mãi, có hay bao mùa lá rơi, dẫu đếm hết sao trời đêm nay, dẫu đến hết lá mùa thu rơi, nhưng ngàn năm làm sao em đếm hết công ơn cô, thầy"!

NGỌC HÂN

Lượt người xem:  Views:   270
Manage PermissionsManage Permissions
|
Version HistoryVersion History

Tiêu đề

Hình ảnh

Hình ảnh mô tả

Tóm tắt

Nội dung

Link thay thế nội dung

Ngày xuất bản

Tin nổi bật (click)

Tác giả

Loại bài viết

Số Trang

Số Ảnh

Số tiền

Tin liên quan

Trạng thái

Lịch sử

Số lượt người đọc

Tin nổi bật

Phân loại

Approval Status

Attachments

Content Type: Tin Tức Mở Rộng
Version:
Created at by
Last modified at by