Cùng
đi với đoàn có các đồng chí là Đại biểu Quốc hội tỉnh An Giang; đại
diện Thường trực HĐND tỉnh, đại diện lãnh đạo Ban Văn hóa - Xã hội, Ban
Pháp chế, Văn phòng HĐND tỉnh; Lãnh đạo Sở Tư pháp. Về phía TAND tỉnh
tiếp và làm việc với Đoàn có đồng chí La Hồng, Tỉnh ủy viên, Bí thư Ban
Cán sự Đảng, Chánh án TAND tỉnh; đồng chí Huỳnh Thanh Tâm, Phó Chánh án
TAND tỉnh, Chánh tòa, Trưởng phòng thuộc TAND tỉnh.
Tại buổi giám
sát, đồng chí La Hồng, Tỉnh ủy viên, Chánh án TAND tỉnh đã thông qua
báo cáo tóm tắt việc thực hiện chính sách, pháp luật về phòng, chống xâm
hại trẻ em (giai đoạn từ ngày 01/01/2015 đến ngày 30/6/2019) tại TAND
tỉnh.
Theo đó, từ ngày 01/01/2015 đến ngày 30/6/2019, TAND hai
cấp trong tỉnh đã thụ lý 196 vụ/200 bị cáo, giải quyết 187 vụ/190 bị
cáo. Trong đó, sơ thẩm thụ lý 154 vụ/157 bị cáo, giải quyết 145 vụ/147
bị cáo (đạt tỷ lệ 94,16%). Phúc thẩm thụ lý 42 vụ/43 bị cáo, giải quyết
42 vụ/43 bị cáo (đạt tỷ lệ 100%).Tổng số lượng trẻ em bị xâm hại: 150.
Báo cáo cũng đã phản ánh khá toàn diện về tình hình trẻ em bị xâm hại,
đối tượng, phương thức, thủ đoạn, tính chất, mức độ của hành vi xâm hại
trẻ em; nguyên nhân, dự báo tình hình; cũng như đề ra những giải pháp,
kiến nghị nhằm nâng cao hiệu quả công tác phòng, chống xâm hại trẻ em
trong thời gian tới.
Phát
biểu kết luận buổi giám sát, đồng chí Phan Huỳnh Sơn - Trưởng đoàn giám
sát của Quốc hội đã đánh giá cao kết quả mà TAND hai cấp trong tỉnh đã
đạt được trong thời gian qua, nhất là công tác xét xử các tội xâm hại
trẻ em, nhất là xâm hại tình dục trẻ em được tiến hành nhanh chóng, kịp
thời, theo đúng quy định của pháp luật, qua đó đã bảo vệ được quyền và
lợi ích hợp pháp của trẻ em. Đồng thời, đồng chí cũng cho rằng tình hình
xâm hại trẻ em sẽ có nhiều diễn biến phức tạp với nhiều thủ đoạn tinh
vi, đa dạng trong thời gian tới. Do đó, đề nghị Tòa án cần tăng cường
hơn nữa sự phối hợp với các cơ quan tiến hành tố tụng và các cơ quan hữu
quan khác để kịp thời đưa ra xét xử nghiêm minh, theo đúng quy định của
pháp luật đối với các tội phạm xâm hại tình dục trẻ em, để góp phần răn
đe, giáo dục, phòng ngừa chung, cũng như qua công tác xét xử có kiến
nghị, đề xuất với Quốc hội, các cơ quan thẩm quyền sửa đổi, bổ sung các
văn bản quy phạm pháp luật liên quan đến việc xét xử các tội phạm xâm
hại trẻ em, mà chưa có hướng dẫn kịp thời hoặc có mâu thuẫn, bất cập,
chồng chéo để thống nhất nhận thức và áp dụng trong thực tiễn xét xử.
Duy Bình